Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015

Danh ngôn về thầy cô.

“Trọng thầy mới được làm thầy”– Ngạn ngữ Trung Quốc



“Một gánh sách không bằng một người Thầy giỏi”- Ngạn ngữ Trung Quốc

“Thầy giáo là đường tinh, học sinh là đường đã lọc” - Ngạn ngữ Ba Tư

“ Một ông thầy mà không dạy cho trò được việc ham muốn học tập thì chỉ là đạp búa trên sắt nguội mà thôi.” – Horaceman

“Người cha chính là thầy dạy đầu tiên của đứa trẻ” - T. Thore 

“ Nào có ai dạy giỏi hơn con kiến, thế mà nó chẳng cần nói một lời nào.” -Benjamin Franklin

"Sự gương mẫu của người thầy giáo là tia sáng mặt trời thuận lợi nhất đối với sự phát triển tâm hồn non trẻ mà không có gì thay thế được."– Usinxk

"Dưới ánh mặt trời không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học ." -Comenxki

"Không thể trồng cây ở những nơi thiếu ánh sáng, cũng không thể nuôi dạy trẻ với chút ít nhiệt tình." - Can Jung

"Giáo dục như ánh thái dương phản chiếu cả đến những gian nhà cỏ thấp bé, mái tranh của con nhà nghèo ." - Pestalogi

"Nhiệm vụ quan trọng nhất của một nền văn minh là dạy con người biết tư duy." - Edison

Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2015

Truyện ngắn - Mùa hạ nhớ - Chi đoàn 12C11

Mùa hạ nhớ


Chiều nay mưa bỗng ào ạt kéo về những hạt nặng trĩu. Một buổi chiều giăng ướt những con đường đang sang mùa hạ . Mưa! Nghe cũng biết nỗi buồn như đang nhỏ giọt . Không mưa nơi ấy có ồ ạt và thấm nỗi buồn như mưa nơi đây không nhỉ ? Một buổi chiều mùa hè nữa đã đến, nhưng đối với lũ chúng tôi một năm nay đã là mùa hạ không ồn ào mà lặng lẽ và buồn đến lạ lùng. Tôi đã ao ước đón mùa hạ cuối với những niềm khao khát và chờ đợi cho giờ phút thăng hoa cuối cùng nơi giảng đường học trò quen thuộc.


Tôi đã có những buổi chiều ngồi ngắm mưa mùa hạ cuối , luống cuống những bánh xe quay nhanh trong cơn mưa đầu mùa vội vã. Một quãng đường hờ hững với những kí ức mong lung quá.Cây phượng già cuối trước hiên nhà hàng xóm cứ nở mãi không thôi. Không như lũ bạn trong lớp vẫn thường lăn mình vào những cuộc trò chuyện tập thể , hay lúi cúi vào những tập truyện tranh thú vị . Tôi khép mình vào 1 chỗ và bắt đầu truyền tay nhau lưu bút với lũ bạn cùng lớp.

Đang quanh quẩn bên xóm nhà lá cuối lớp . Bớt chợt nhận ra tiếng ồn ào và tiếng cười của một vài đứa , khi bị tôi cuốn vào những mẫu chuyện tự chế mang đầy sắc hóm hỉnh của tác giả Văn Cao, anh chàng với biệt tài kể chuyện làm cho lớp có những trận cười xối xả . Như mọi ngày và thế là ‘Thu Diệp không tham gia à?’


Văn Cao thét lớn . Và thế là cũng không tài nào thoát được lời mời mang đầy vẻ đe dọa của anh ta . Tôi đáp :’Có!Có chứ , sao không nhỉ?’.Thật không thể chịu được , là phải tắt tiếng với cả lũ bạn trong lớp . Tôi ngồi tán gẫu một vài mẫu chuyện về những nhân vật trong những bộ phim truyển hình ,rồi tranh thủ thoát ra khỏi nhóm.


Trong khoảng khắc muốn ấn vào nhau những kí ức về người bạn thân yêu của mình, muốn cho những tiếng cười bay xa hơn nữa, trong cái mùa hạ giăng đầy nỗi nhớ này. Bỗng Kim Yến đập thật nhanh vào vai tôi , thủ thỉ :’Này!Thu Diệp, cậu sẽ là người đầu tiên nhé ? ‘.không hiểu cô bạn nói gì, tôi đáp :


-Đầu tiên gì vậy Kim Yến? 


Thì là cái này nè! Cô bé cầm trong tay cuốn sổ trông rất bắt mắt và nói với tôi .Để khỏi phải làm cô thất vọng tôi giật ngay cuốn sổ và nói tiếp :


-Sổ trông đẹp thế này ,Diệp là người viết đầu tiên thì đương nhiên rồi còn phải hỏi.


Cô bạn cười hì và trở về chỗ ngồi của mình trong sự hài lòng. Nhìn những cuốn lưu bút xếp chồng lên nhau, mà tôi như đếm được từng nhịp đập hối hả của thời gian không sao tả dược.Rồi từ góc này nhìn về cửa sổ, không hiểu chàng lãng tử Khoa và cô nàng Viên đang thủ thỉ với nhau điều gì ? Chắc anh ta đang cố để Viên hiểu rằng mình là người đặc biệt đó chăng? Tiếng cười vang lên trong khuôn mặt sung sướng của họ, không tránh khỏi ánh mắt nghi ngờ của mọi người trong lớp.Tôi bật cười trong mãnh tình Romeo và Juliet bao giờ chẳng biết . Và chắc hẳn vì đây là một mùa hè mang nhịp đập hối hã không hề khẽ của thời gian, nên có biết bao điều chưa nói, biết bao điều không nói nỗi thành lời, nói với mọi .


Một vài tiếng quát tháo từ phía hành lang dội lên , thì ra đó là hậu quả của sự chọc ghẹo những cô bé lớp nhỏ mà mấy anh con trai lớp này hay làm mỗi ngày.Tiếng hét trong sự phẫn nộ của cô bé làm cho cả lớp nẩy lên và đáp lại cô bé, cậu Vĩ châm chọc .


- Bé ơi! Đừng có nỗi nóng nổi mụn bây giờ!


Cô bé xị mặt:


-Kệ tui!


Và thế là cả bọn được một trận cười hả hê . Còn cái bộ dạng nhỏ Lệ và Ngọc bị anh chàng Bảo cột tà áo dài vào nhau, chẳng biết xoay sở kiểu gì trông thật buồn cười.Nhưng mọi người có biết chăng, những hình ảnh, những sự việc đó đã đọng lại trong ta nhiều hồi ức đẹp.


Cả lớp như sôi động hơn trong lần chia tay này , chẳng muốn ai phải buồn vì lớp, họ cứ cười mãi từ những câu chuyện của xóm nhà lá, hay những tốp say xưa với những cuốn tạp chí, truyện tranh, hay những trò treo nghẹo buồn cười của những bọn con trai trong lớp.


Chợt tiếng trống vang lên báo hiệu giờ vào lớp.Chúng tôi trỏ lại vị trí của mình và không còn ồn ào rôm rã như trước nữa.Cả lớp trở lại với sự im lặng trong tiết học đầu tiên .Nhìn những hạt mưa rơi dài trên ô cửa,như những sợi nhớ , sợi thương trải dài vô tận trong giờ phút chia tay này.Tôi biết giờ não nề ấy sẽ đến không xa vào một ngày nào đó gần đây, và tôi biết họ cũng như tôi muốn để lại những khoảnh khắc đẹp nào đó , vào dấu nhấn của cuộc đời mình dù là nhỏ nhất.

Truyện cười - Chi đoàn 12C11

Tác dụng
Trong giờ học hóa phần rượu, thầy giáo hỏi :
-Em nào có thể cho thầy biết, rượu có thể tác dụng với thứ gì?
Bạn A đứng lên trả lời:
-Dạ, thưa thầy: rượu có thể tác với mồi ạ!
Cả lớp cười vang lên ….
Còn thầy đứng hình…….?????.
Lạc đề
Trong giờ vật lý thấy B đang ngủ gật .
-        Cô giáo hỏi: em hãy định nghĩa về sóng.
B: thưa cô, ‘Sóng bắt đầu từ gió
                    Gió bắt đầu từ đâu?
                    Em cũng không biết nữa
                   Khi nào ta yêu nhau’.
Cô giáo : ngất ngay tại chỗ…….

Ơn thầy - Chi đoàn 12C11

Ơn thầy

Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già
Khai trí em thêm sang
Cho cây đời nở hoa
Từng lời giảng yêu thương
Bao lớp trẻ xa trường
Gói hành trang thêm nặng
Nghĩa tình thầy vấn vương
Mai lớn khôn nên người
Khi nào em quên được
Công ơn người đi trước
Dìu dắt chúng em theo.