Kính tặng cô
Lê Thị Trúc - GVCN lớp 12c3
Cô giáo em
Ai cũng lớn lên từ tổ ấm gia đình. Ai cũng có đầy ắm những kỉ niệm về quãng đời học sinh. Ngoài đấng sinh thành của cha mẹ, đối với em nói riêng và tập thể 12c3 nói chung là niềm tôn kính. Chúng em thật may mắn khi được học tập dưới mái trường THPT Trần Kỳ Phong đầy ắp yêu thương. Nơi có những người cha, người mẹ hiền thứ hai. Những người đã chắp thêm đôi cánh, nâng bổng ước mơ bay cao, bay xa mãi. Trước sự ngỡ ngàng, xen lẫn rụt rè từ ngày mới nhận lớp, được dạy dỗ, chăm sóc dưới bàn tay ân cần của cô giáo chủ nhiệm-cô Trúc. Những buổi học quý giá, những bài học bổ ích với sự chỉ bảo tận tình của cô là hành trang vững chắc cho chúng em vào đời. Chúng em xin gửi tới cô lời cảm ơn chân thành từ sâu thẳm trái tim. Chính cô đã dạy cho chúng em biết cách sống, cách làm người, phải biết thương yêu và chia sẻ. Thời gian vẫn lặng lẽ trôi, những trang giáo án vẫn miệt mài trong đêm, không gian lặng lẽ chỉ còn lại tiếng lật sách, bút viết, tiếng gió ngoài khe cửa và tiếng lạch cạch của kim đồng hồ. Và giờ đây chúng em muốn nói với cô lời xin lỗi. Đã có lúc chúng em chưa học bài, đã ương bướng, gan lì, làm cô phải phiền long và đã có những lúc chúng em dỗi hờn vì bị cô la mắng. Để rồi giờ đây và vài tháng ngày ít ỏi nữa thôi, chúng em phải chia tay mái trường yêu dấu, rời xa vòng tay âu yếm của cô. “Hãy hài lòng với những gì mình đang có, khi qua rồi mọi thứ chỉ còn trong tiếc nuối”. Chúng em mới nhận ra một ao ước: “Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại”. Dù chỉ một lần, một lần thôi, để một lần nữa được là những đứa học trò của cô, một lần nữa được yêu thương, được quan tâm và thậm chí là được cô la mắng. Ước gì cho thời gian ngừng trôi để biến tất cả trở về nơi ban đầu.
-Sô ny 12C3-
0 nhận xét:
Đăng nhận xét